Dập dì gái hàng múp bướm to phê buồi

Bố tôi chăm lo từ cái nhỏ nhất như nấu bữa ăn , dẫn tôi đi mua đồ , dạy tôi học bài , đưa đón tôi đến trường … – đi thẳng đến bàn làm việc người đàn bà đáp một tờ giấy A4 lên trên bàn rồi quay đi một cách dứt khoát … Những giọt nước mắt lại lăn dài trên khuôn mặt của cậu nhóc năm ấy , nhưng bây giờ nó đã là một thằng thanh niên lớp 12 , vẫn sống với người bố tại căn chung cư mới .. Những giọt nước mắt lại lăn dài trên khuôn mặt của cậu nhóc năm ấy , nhưng bây giờ nó đã là một thằng thanh niên lớp 12 , vẫn sống với người bố tại căn chung cư mới .. ” Mấy Đời Bánh Đúc Có Xương
Mấy Đời Dì Ghẻ Mà Thương Con Chồng ” Trong vòng 6 năm ấy thay đổi hoàn toàn con người tôi , ít nói , lầm lỳ ..và dễ tức giận , biết tôi như vậy bố thương tôi nhiều hơn , thương chiều tôi , dường như ông muốn bù đắp cho tôi cái tình yêu thương từ mẹ …. Rồi dần tình thương ấy tôi cũng quen dần , tôi cũng thương bố nhiều hơn ..nhưng cái tính lầm lỳ ít nói thì vẫn vậy ngoại trừ bố , ít khi tôi mở miệng nói chuyện với ai ..